Thứ Tư, 4 tháng 5, 2011

ĐIỀU DAY DỨT MÃI



Tôi cứ day dứt mãi không thôi vì hình ảnh cháu bé chưa đầy 4 tuổi bị chính cha ruột của mình châm lửa đốt. Cháu bị bỏng nặng, rất nặng. Nếu may mắn qua được, chắc ấn tượng kinh khủng sẽ theo cháu suốt cả cuộc đời.

Cha mẹ cháu mâu thuẫn với nhau. Người cha bất nhân tính đã vì thế mà châm lửa với mục đích là thiêu chết chính con mình. Loài cầm thú, dù dữ đến mấy, dù ăn thịt cả đồng loại thì cũng không bao giờ ăn thịt con của mình dứt ruột đẻ ra. Vậy mà có người lại nhẫn tâm, thất đức làm được điều mà thú vật cũng không dám làm, không làm được.

Tất nhiên là đáng lên án rồi. Tội giết con là tội tày đình. Trời không dung, đất không tha. Cơ quan chức năng đã vào cuộc và tôi tin rằng cái ác sẽ phải trả giá. Điều làm tôi băn khoăn, day dứt và khó hiểu nhất lại là người mẹ, và mối quan hệ vợ chồng của cha mẹ cháu bé.

Đã sống với nhau nhiều năm. Đã có con chung với nhau. Tôi chắc rằng người mẹ, hơn ai hết, hiểu được tính ác độc, hằn thù của chồng mình, hiểu được nguy cơ nào đang rình rập hai mẹ con. Bản thân chị cũng nói rằng cha cháu đã vài lần định giết cháu. Vậy thì lý do gì mà mẹ cháu lại không tìm được chỗ che chở nhỉ? Báo chính quyền, nhờ hội phụ nữ, nhờ cậy anh em, bố mẹ, họ hàng… ? Tất cả những giải pháp đó đều không khó, không đến nỗi không thể thực hiện được.

Nhưng vì sao chị lại không làm? Hoặc giả có làm thì cũng chưa quyết liệt để đến mức gánh chịu hậu quả đau thương như ngày hôm nay hai mẹ con đangphải chịu?

Vì chị cố níu kéo người chồng và hy vọng anh ta sẽ được cảm hóa. Cũng có thể! Ở nhiều vùng nông thôn, phụ nữ cam chịu tới mức không thể hiểu nổi. Họ cam chịu chỉ để được cái tiếng là có chồng, có con. Thế thôi! Còn chồng hay, dở thế nào, con ngoan hư thế nào cũng được.

Vì chị sợ anh ta sẽ lại gây hấn, lại hành hung hai mẹ con? Nguyên nhân này có, nhưng tôi nghĩ là ít thôi. Vì ngày nào chẳng bị ăn đòn thì việc gì phải sợ chứ!

Và còn những nguyên nhân nào khác nữa? Chịu! Tôi cứ phán đoán mãi mà chẳng thể nào đoán ra được nữa. Nhưng bất luận thế nào, tôi nghĩ, một bên chồng, một bên con. Khi phải lựa chọn giữa một bên là ông chồng như thế và một bên là sinh mạng của đứa con, tôi chắc rằng bản năng của người phụ nữ sẽ xui khiến họ chọn đứa con chứ chẳng vì ông chồng.

Đằng này, chị đã làm ngược lại. Dù là vô tình hay cố ý. Dù là đã cố gắng hay buông xuôi. Thế mới khổ, thế mới đến nông nỗi này.

Cho nên, nếu là phụ nữ, hãy chọn hòn máu của mình để chở che, để bảo vệ. Đừng chọn một ai khác, một cái gì khác. Đứa con mới là quan trọng. Những thứ khác, kể cả chồng mình, cũng không quan trọng bằng đâu.



15 nhận xét:

  1. anh Thụy
    "Vậy mà có người lại nhẫn tâm, thất đức làm được điều mà thú vật cũng không dám làm, không làm được."
    Hổ dữ không ăn thịt con. Em cho rằng cái ác của con người ghê ghớm hơn cái ác của con thú bội phần. Đối với những người sống theo bản năng thì hành động của họ đôi khi không thể lý giải được. Chỉ tội cho cháu bé, bây giờ sống cũng khổ mà mất đi thì oan uổng và bất công cho cháu quá.

    Trả lờiXóa
  2. Hình như tựa bài anh gõ lộn chữ Y thành chữ T

    Trả lờiXóa
  3. Khổ quá! Nhà người ta bấn loạn khủng hoảng, điên điên khùng khùng...nhưng còn đoàn thể bà con lối xóm ? sao không ai can thiệp tình trạng bạo hành trẻ em rõ rệt này? hu hu...

    Trả lờiXóa
  4. dạo này đọc mấy tin này càng nhiều, càng buồn cho nhân tình, em cũng day dứt chuyện này mãi, hây dza

    Trả lờiXóa
  5. Em cũng nghĩ đúng như anh, kể cả vụ con trích điện cho cha chết. Người mẹ ở đâu.

    Nhưng em nghĩ đến mẹ chồng em và em hiểu là phụ nữ VN có nhiều cái suy nghĩ tưởng là ngoan hiền nhưng thật ra là hại mình.

    Em đoán là những người mẹ này không có điều kiện ăn học, họ thiệt thòi về tầm nhìn quá.

    Trả lờiXóa
  6. Vâng đúng là không còn có thể nói gì ngoài 'hổ ác còn không ăn thịt con'.

    Trả lờiXóa
  7. Hoàn toàn đồng ý với bác THụy. Đọc xong bài báo, em không thấy căm ghét thằng chồng bằng bà mẹ. Bởi không chỉ hôm nay mà từ nhiều lần trước đã manh nha ý định giết con bằng cách này hay cách khác, có nghĩa là bà mẹ đã nhận thức được mối nguy hiểm cho con, thế mà vẫn dửng dưng để thảm họa ngày nay xảy ra. Một bà mẹ ngu muội không thể tưởng. Đừng đổ cho việc ít học, tầm nhìn hạn hẹp. Bản năng một người mẹ là phải bảo vệ con, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào. Nếu phải tuyên án tử hình, người mẹ là người đáng chết đầu tiên.

    Trả lờiXóa
  8. Em cũng lộn cả ruột! Mọi người cứ ca bài ca phụ nữ Việt Nam chịu thương chiụ khó, mà không bao giờ nhìn thấy mặt trái của sự nín nhịn là phụ nữ mình có tính cay độc, dai dẳng, tiếng Pháp có từ gọi là "énervant", tức là gây bức bối, căng thẳng cho người khác. Lại còn tham lam, muốn bao nhiêu cũng không đủ. Cãi nhau thì dai nhách, hành hạ tinh thần, bán rẻ thần kinh của chính mình và của cả gia đình.
    Khi đọc những bài báo đầu tiên về vụ này, em thấy nói bà mẹ bỏ đi để con cho chồng nuôi cả năm trời, em đã than trời ! Con nhỏ thế, mẹ nuôi còn khó, bắt ổng nuôi thì ổng phát điên lên là phải !
    Em công nhận là đàn ông mình cũng khối kẻ đáng ghét (thật là nồi nào úp vung nấy), nhưng em thấy phụ nữ mình đòi hỏi quá, tưởng mình là tiên hay sao, gây áp lực cho các ông quá (cứ xem mục tâm sự trên VNexpress là đủ biết, đòi chàng- và mẹ chàng- đủ mọi phẩm chất trên đời). Em cho rằng hễ đàn ông đi làm nuôi con, không đánh vợ là đủ, còn phụ nữ thì phải nên tự nuôi mình.
    Em mong người ta làm rõ trách nhiệm của người mẹ trong vụ này (em comment trên báo Tuổi trẻ, nhưng người ta không đăng còm của em). Bà ấy còn đang yêu cầu trừng phạt chồng nghiêm khắc nữa kìa ! Bảo vệ con cái là trách nhiệm của cả cha lẫn mẹ.
    LH

    Trả lờiXóa
  9. HPLT: Thế mới làm mình day dứt khổ tâm vì cháu nhỏ em ạ! Khổ thân cho cháu gặp phải cha cầm thú, mẹ đớn hèn!

    Trả lờiXóa
  10. Titi: Đoàn thể, bà con lối xóm giờ cũng không được như ngày trước nữa rồi em ạ!

    Trả lờiXóa
  11. Đàm Hà Phú: Anh lại mới nghe vụ chồng tẩm xăng đốt vợ nữa đấy. Hic!

    Trả lờiXóa
  12. like2chat: Đặc biệt là phụ nữ ở các vùng quê, nhất là những vùng quê phong kiến, lạc hậu em ạ!

    Trả lờiXóa
  13. rita: Hì, bạn bình tĩnh tí nào. Bà mẹ thì đáng trách thật rồi. Nhưng tội tử hình phải dành cho cái thằng chồng mới chính xác chứ bạn!

    Trả lờiXóa
  14. Nặc Danh: Cám ơn bạn! Tôi đồng quan điểm với bạn về người vợ. Bởi vì tôi nghĩ ít người phụ nữ nào lại có thể bỏ con đi như thế, ít người phụ nữ nào, trong trường hợp ấy lại k cảm nhận được nguy hiểm đang rình rập con mình. Thế mới làm mình day dứt và đau đớn bạn ạ!

    Trả lờiXóa