Cô là phóng viên kinh tế của một tờ báo lớn. Anh là chuyên gia tư vấn của một hãng bảo hiểm nước ngoài danh tiếng. Cô yêu anh, đã từ lâu, từ hơn 5 năm trước, bằng một tình yêu rất phụ nữ, là mong anh một ngày nào đó, sẽ lấy cô làm vợ. Niềm mong muốn ấy cứ lớn dần, cứ khắc khoải khi cái số năm của tình yêu ngày một lớn dần. Cho đến khi nó bắt đầu bước sang năm thứ 6 thì sự biến đột ngột xảy ra.
Trong một lần tới căn hộ riêng của anh và ở lại, cô nhìn thấy “vật chứng” cho thấy có một người phụ nữ nào đó không phải là cô, đã từng ở đây hôm trước. Cô phản ứng quyết liệt. Anh im lặng, trân trối nhìn lên trần nhà. Trước sức ép của cô về việc phải định ngày cưới, anh lạnh lùng trả lời rằng anh đã có người khác và chưa thể trả lời cô cụ thể là như thế nào. Hoang mang tột cùng, cô bỏ về nhà.
Sáng hôm sau, theo đúng hẹn, cô phải thực hiện phỏng vấn một vị cán bộ cao cấp. Khi tới nơi hẹn, cô chợt thấy làm lạ cho chính bản thân mình, khi nhìn anh thư ký riêng của vị cán bộ nọ với một câu hỏi chợt loé trong đầu: “Sao một người đàn ông hay như thế này mà lâu nay mình không để ý nhỉ?”. Ý nghĩ ấy thoáng qua thôi nhưng cứ ám ảnh cô suốt cả buổi hôm ấy.
Chiều hôm sau, khi mang bài trả lời phỏng vấn sang cho vị cán bộ xem, cô lại gặp anh thư ký ấy. Anh hiền lành, mực thước và có vẻ gì đấy thật dễ gần. Hai anh em nói chuyện với nhau ít phút. Cô biết anh chưa có gia đình dù cũng đã cứng tuổi. Lúc chia tay, anh làm cô suýt nữa thì chết đứng khi cầm tay cô nói: “Anh gặp em đã nhiều lần. Cũng đã vài lần định nói nhưng lại ngại. Thật lòng anh mong muốn có một người vợ như em. Anh vụng ăn nói. Em suy nghĩ, nếu em đồng ý, cho anh được cưới em vào cuối tháng tới nhé!”.
Về đến tận toà soạn rồi mà cô vẫn không sao tin được câu chuyện vừa rồi và lời tỏ tình “sét đánh” ấy của anh. Phần vì đang mông lung chẳng biết thế nào với người yêu, phần vì cũng muốn có chồng cho họ hàng, gia đình đỡ hối thúc, cô bấm máy di động: “Anh à, em đây! Nếu em đồng ý thì sao anh? Anh sẽ chăm lo cho em, anh sẽ không làm khổ em vì cái quá khứ yêu dai dẳng với bạn cũ của em chứ?”.
Đám cưới của hai người diễn ra sau đó chưa đầy 2 tháng!
Và chỉ đúng 3 ngày sau, cô đã cương quyết chia tay chồng. Ai nói gì cũng mặc, khuyên giải gì cũng kệ. Cô bỏ ngoài tai, phớt lờ tất cả mọi người. Ngày ngày cô cắm cúi đi làm. Âm thầm chịu đựng mọi ánh mắt, lời nói săm soi vào mình. Gần 3 tháng sau, cô sang Úc học theo một dự án, nghe nói đâu là dự án thuộc cấp Bộ nào đó.
Đã 12 năm trôi qua!
Giờ thì cô đã định cư ở Úc, có một con gái, sống với chồng là người Úc gốc Hoa. Lâu lâu lại về Việt Nam thăm ông bà ngoại. Vài năm một lần về Trung Quốc thăm ông bà nội. Lần về gần đây nhất, hai vợ chồng cô bày tỏ nguyện vọng muốn trở về Việt Nam làm ăn. Sau rất nhiều biến cố thăng trầm, giờ cô đã có thể cười tươi khi nhìn mặt tất cả bạn bè, anh em cũ. Mọi người cũng không ai còn ái ngại khi nói đến chuyện riêng đầy biến động của cô nữa.
Phải mất đủ 18 năm trời cho một lần lầm lỡ của trái tim. Đủ 18 năm dài đằng đẵng trong sóng gió một đời người!
Ôi anh…
Trả lờiXóaChuyện anh kể hay thế. nhưng mà em thấy cô ấy có mất 18 năm đâu nhỉ, khi yêu cô ấy happy là được mà, không còn happy thì chia tay. Hihi.
Trả lờiXóaCái vụ kết hôn vội cũng là một bài học đáng học. Tóm lại em chả thấy gì là lầm lỡ cả. Chỉ có anh muốn giật tít câu khách thôi :D :D
hihi
ảnh chỉ mang tính chất minh họa hay là ảnh anh hồi đám cưới ? hay là anh chính làm nhân vật nam đầu tiên cô ấy yêu ??? :D :D
Trả lờiXóaSao H.Nga nó lại "Ôi anh" nhỉ. Chết cái tội em cứ đọc từ dưới lên, rối tinh hết cả.
Trả lờiXóaLàm hôm nay em phải đọc entry của anh 2 lần để 'định thần' lại :D
Cô bạn anh thật là bit quyết định :-)
Trả lờiXóaBé Nga : ôi em...=))
Trả lờiXóa@Lana: E nói "Ôi anh" vì đúng như chị Mèo Điệu còm ý, cái tít thật là câu khách! khì khì! E định chờ cho anh Thụy hỏi mới nói thì chị đã hỏi roài, làm E... phải phun lun ra đóa ko sợ cả nhà hỉu nhầm! hì hì
Trả lờiXóa@Chị Lu: E đây! hihi! Ôi chị! =))
Trả lờiXóaHú hồn là sau 18 năm cô đã tìm được tình yêu, chứ không thì ... làm sao có chuyện ha anh ha.
Trả lờiXóaTrái tim lý trí đó chứ anh, biết dừng đúng lúc quyết liệt đi tìm hạnh phúc, hổng có lầm lỡ chút nào đâu, hi hi :)
Trả lờiXóaHuyen Nga: Ôi cái gì mà ôi! Comt thì không chịu comt gì cả!
Trả lờiXóamèo điệu: Hì, chắc là cũng câu khách tí. Nhưng mà cái tên cũng đúng đấy chứ, em thấy khoảng thời gian gần 6 năm đầu ấy, có vẻ lầm lỡ thật mà!
Trả lờiXóaLana: Thế đấy, cứ làm ngược so với thông lệ thì làm sao mà hiểu được chứ!
Trả lờiXóaTiti: Quyết đoán, đúng không?
Trả lờiXóaTiti: Quyết đoán, đúng không em?
Trả lờiXóaLu, Huyen Nga: Hai chị em đừng có mà tranh thủ tám ở nhà của anh nha!
Trả lờiXóaPhung Tran: May mắn thôi em ạ!
Trả lờiXóamoon: Em thấy anh reply nhà meo rồi đó. Chỉ làm lầm lỡ gần 6 năm đầu tiên thôi mà!
Trả lờiXóaEm thì chỉ có thắc mắc mỗi 1 chuyện "lý do cô nàng chia tay chồng?". Tò mò bẩm sinh mà anh, nếu có thể cho biết nguyên nhân để dễ ngủ. He he
Trả lờiXóabởi vậy, đàn ông làm cho sét đánh càng to thì khả năng chiến thắng càng lớn => nạn nhân có quả tim "lầm lỡ" càng nhiều:-)
Trả lờiXóarita: Hì, lý do thì anh nghĩ chắc là chỉ có hai người biết chính xác thôi. Tuy nhiên, vì cô là bạn đồng nghiệp hồi bên Thời báo của anh, và giờ cô cũng không cần phải giấu giếm chuyện này nữa, nên có thể nói vài lời. Chỉ là vẫn không thể quên được anh bạn cũ gần 6 năm thôi. Thế nên mới chia tay nhau ngay để khỏi làm khổ cả hai. Nghe đâu, cái suất đi học cũng là do anh chồng (chỉ 3 ngày, nhưng đúng là chồng về mặt pháp lý) giúp đỡ. Đáng khâm phục, đúng không?
Trả lờiXóaO Xuân: Sao anh nghe nói, chỉ có phụ nữ mới làm ra sét đánh được hả em? Hì
Trả lờiXóaEm lại khâm phục sự dứt khoát và tỉnh táo của chị này. Bớt đi được một tấn bi kịch cho cả chị ấy và anh chồng 3 ngày và có thể là mấy đứa con chung nữa.
Trả lờiXóarồi cũng hạnh phúc mà anh
Trả lờiXóa