1. Tôi thường uống café sáng ở Tonkin Lý Thường Kiệt. Café ngon, giá vừa phải và không khí rất vui. Nhiều năm liền ngồi ở đây mỗi sáng, tôi nhận ra một điều rất buồn cười. Đó là 2 cái quạt trần của quán rất hay bị sự cố. Mà sự cố của nó rất hay.
Vào Mùa Đông rét căm căm, khi tất cả khách ai cũng mặc áo len, áo bu-dông sù sụ thì quạt cứ chạy vù vù. Kêu nhân viên tắt quạt, bạn sẽ được giải thích là tắt quạt thì đèn cũng sẽ tắt. Thế nên tốt nhất là bạn cứ chịu khó mà ngồi dưới cái lạnh thấu xương và quạt chạy như máy khâu.
Vẫn hai cái quạt ấy, Mùa Hè nó lại hầu như không bao giờ chạy hoặc chạy rất lù đù. Bạn có thắc mắc thì nhân viên của quán sẽ giải thích rầng cái triết áp (đại loại thế) đang bị hỏng. Và thế là bạn cứ thoải mái mà ngồi cho mồ hôi chảy ròng ròng trong cái nóng nực mướt mát.
Tất nhiên, cũng có thời điểm hai cái quạt này được sửa tử tế và nó cũng chạy vào Mùa Hè và ngừng vào Mùa Đông. Nhưng thời gian này rất hãn hữu, phần lớn nó được sinh ra, lắp vào đấy là để hành hạ, để trêu ngươi khách hàng. Lâu thành quen, những khách truyền thống như tôi đành “sống chung với lũ” chứ chẳng ca thán làm gì thêm mệt.
2. Ở trung tâm thể thể thao California mà tôi đang theo tập có một hệ thống thang máy rất phiền phức. Thoạt đầu chúng tôi đi chung với thang máy dành cho khu căn hộ. Dân kêu nhiều quá, Ban Quản lý bắt chúng tôi phải đi thang dịch vụ, tức là đi chung với thang chở rác, chở đồ lúc nào cũng bẩn thỉu.
Học viên không chịu nổi, lại thắc mắc, lại kiện tụng. Mãi rồi Ban Quản lý cũng lắp một cái thang máy dành riêng cho khu vực thể thao. Nói là thang máy dành riêng vì nó chỉ lên được tới khu thể thao là thôi. Hết kiện tụng, hết còm-men rắc rối nhé.
Nhưng chẳng hiểu sao, có 3 tầng hầm để xe thì thang chỉ xuống được tầng thứ 2. Bạn mà để xe ở tầng 3 (mà luôn luôn nhân viên bảo vệ bắt bạn phải xuống tầng 3) thì rời thang máy, bạn sẽ phải đi bộ 1 tầng nữa.
Chưa hết, cái thang này rất là hay. Người ta lắp đặt thế nào đó mà vào trong thang, bạn sẽ đọc được dòng chỉ dẫn: Dòng đầu tiên: “Nhấn nút 2 để xuống tầng 1”. Rồi đến dòng thứ hai: “Nhấn nút 1 để xuống tầng 2”. Và để kết thúc: “Nhấn nút 3 để lên tầng M”.
Lần nào vào thang tôi cũng phải lẩm bẩm 2 xuống 1, 1 xuống 2 rồi 3 lên M.
Tôi không thể nào hiểu được là vì sao người ta không cài đặt để “nhấn 1 xuống tầng 1, nhấn 2 xuống tầng 2 và nhấn M lên tầng M”? Và vì sao người ta lại không lắp thang cho nó xuống được tầng 3 nhỉ?