Hai nhà vốn là hàng xóm thân thiết đã từ lâu. Năm nó học cấp 2 thì người ấy vào cấp 3. Chưa có cảm xúc gì nhưng nó đã bắt đầu nghĩ nhiều hơn về người ấy. Và không biết tự lúc nào, người ấy đã trở thành thần tượng của nó. Rồi hết cấp 3, vào đại học, cả quãng thời gian ấy, trong đầu nó không có một chàng trai nào khác ngoài người ấy.
Ra trường đi làm, nó được biết người ấy đã thành đạt, lập công ty riêng, mua được căn hộ chung cư nên sống tự lập và ít về nhà. Cuối tuần nào, bác gái, mẹ của người ấy cũng nhờ nó đến phụ nấu ăn để lấy cớ gọi cậu con trai cưng về.
Tháng 11, mùa hoa cải nở vàng rực nhưng bãi bồi ven sông. Nghe đồng nghiệp rủ nhau đi chụp ảnh, trong lòng nó cứ xốn xang. Một dịp cuối tuần người ấy về, nó giả bộ vô tình: “Mấy đứa bạn em ấy, chúng nó bảo đi chụp anh hoa cải đẹp lắm. Em thích những bong hoa cải vàng liti mượt mà, ghép lại như một thảm màu thật quyến rũ”.
Người ấy sốt sắng: “Để cuối tuần anh đưa em đi!”. Nó hồi hộp, cố giấu niềm hân hoan để không lộ ra nét mặt: “Thật không anh? Anh cũng có thời gian dành cho em à?”. Người ấy nắm tay nó: “Có chứ! Không có thời gian dành cho em thì dành cho ai?”.
Khi còn bé, nhìn những bông hoa cải nó thấy dửng dưng. Lớn hơn một chút, nó mới biết rung cảm mạnh mẽ trước cái đẹp mong manh, yếu đuối. Giờ nhìn những bông hoa cải vàng cánh mỏng trải dài tít tắp, con tim nó run lên nhè nhẹ. Người ấy nhẹ nhàng nắm tay nó, ánh mắt nhìn nhau như trao gửi trọn tình yêu thương.
Chưa ai nói lời yêu nhưng dường như con tim nó và người ấy đã thuộc về nhau. Nhìn ánh mắt người ấy, nó tin mình không hề ngộ nhận và ngày đêm mong chờ người ấy nói ra tiếng lòng mình. Hai bên bố mẹ cũng đã ưng bụng và mong chờ một ngày nào đó nên duyên.
Nó cứ đợi chờ, ngày này qua ngày khác…
Thế rồi những cuộc hò hẹn, điện thoại, tin nhắn của người ấy thưa dần, thưa dần. Lời nhờ đến nhà phụ giúp nấu ăn của mẹ người ấy cũng vắng bóng. Nó bắt đầu cảm thấy một cái gì đó như sự hụt hẫng.
Tháng 3 vừa tới, những ngày mưa phùn li ti giăng sương mờ mịt cả bầu trời. Hôm ấy, nó được mời tới dự đám cưới của người ta. Nó gặp bác gái, người đã thân thiết với nó từ bao lâu nay. Bác có vẻ không vui, nắm tay nó hỏi: “Bố mẹ con không đến à?”. Chỉ nói được thế rồi bác quay mặt đi. Bác trai cũng có vẻ gì đấy ngại ngần.
Nó được mọi người giới thiệu là cô em gái, con nhà hàng xóm, sống cùng khu tập thể từ bé. Cô em gái má thắm, môi hồng, xinh như bông hoa cải li ti ngoài đồng nội là nó, cười thật tươi chúc anh chị hạnh phúc. Và chỉ một thoáng qua, nó nhận thấy chị ấy không xinh, có vẻ gì đấy thật kênh kiệu, kè cả với cô em gái bằng cái nhếch mép khinh khỉnh.
Lúc đi cùng đoàn nhà trai sang đón dâu, nó thực sự choáng trước dinh cơ nhà gái. Nó nhớ một lần đi ăn Tất niên cùng công ty người ta, nghe phong thanh công ty dạo này gặp khó khăn, chẳng có việc làm. Cả chuyện người ta mạo hiểm đầu tư vào bất động sản và chết dí, nợ nần chồng chất. Một anh bạn thân của người ấy đã khẳng định cho những nghi ngờ của nó. Chị ấy thích người ấy đã lâu và gia định chị thừa khả năng cứu người ấy ra khỏi khó khăn hiện tại.
Tan tiệc cưới, giữa trời mưa xuân lất phất, nó phóng xe máy một mạch ra bãi bồi ven sông. Đâu đây vẫn còn lác đác bông hoa vàng, những bông hoa cải cuối mùa đã thôi rực rỡ, đang rủ xuống vì dính nước mưa.
Và chẳng biết tự bao giờ, những giọt nước mắt ấm ấm, mằn mặn lăn dài trên má nó.
(Viết lại theo truyện của TSL)
Giời, sau 3 hồi hài hước cười bể bụng thì bác chuyển sang lãng mạn & buồn man mác. Đúng là bác hồi teen rùi, tâm trạng bấn loạn khó định hình quớ ^^
Trả lờiXóaỪ, bác đang hồi teen. Nên cũng hay hồi tưởng. Hic!
XóaCái này đúng chất lãng đãng, mơ màng mọi khi của sếp em còn gì hả Nga. Mí bài trước đổi món cho cả nhà đỡ ngán anh í đó mà khà khà :-P
Trả lờiXóaHì, đúng là đổi món. Nhưng bài này anh viết lại thôi, không phải của anh đâu mà!
XóaBông cải vàng, mùa này Napa được phủ đầy những cánh đồng hoa vàng, đẹp mơ màng nhé.
Trả lờiXóaNhân vật em khóc mần chi, xốc váy lên lo làm việc kiếm xìn, có xìn rùi thì đi cưới chồng. Chưa có sự nghiệp mờ chồng với con lu bu thì coi như đầu bù tóc rối, cả đời ở trong bếp nhé.
Anh phải gõ vào óc em nó một phát nhắc nhở --> sống trên đời, sự nghiệp trước tình củm sau. Lở anh lao đao có em bọc hậu :))
Đúng rùi, phải có tiền đã thì mới lo việc riêng chứ!
XóaCác cô em ở cờty làm gì Sếp mà để Sếp phải xả xì trét thế?
Trả lờiXóaCác cô ấy không làm gì nên Sếp mới xì choet đó anh :-P
XóaỐi giời, chị Titi nói chỉ có chuẫn! Chuẫn quớ! Hoan hô ^^
XóaMC3, Titi và Huyền Nga: Đừng có mà dìm hàng anh thế nhé! Hic!
XóaĐọc blog của anh, sao cứ dịu dàng dịu dàng
Trả lờiXóaCám ơn em nhé!
Xóa