Cô em dâu tôi có 2 con, một trai một gái. Con gái đang học lớp 6, còn ông con trai thì mới đang chuẩn bị đi học lớp 1. Bản tính cô là người rụt rè, ít nói và không mấy khi tham gia bình luận gì về các vấn đề xã hội. Vậy mà vừa mới gặp tôi, cô đã nhăn nhó như mếu:
- Anh ạ, bọn trẻ con nhà em dạo này học khổ quá! Có khi chúng nó còn vất hơn cả bác làm Giám đốc ấy chứ!
- Thật hả? Chắc là cô bức xúc cái gì đấy quá mới nói thế, chứ trẻ con là trẻ con, vất làm sao hơn người lớn đi làm được hả em?
- Không đâu anh ạ! Anh thử xem xem. Sáng ra, người lớn 7 giờ mới phải dậy thì cháu lớn nhà em trước đó 30 phút đã phải đi bộ ra bến xe buýt rồi. Có nghĩa là cháu phải dậy từ 6 giờ. Anh đi làm, có phải mang cái cặp nặng tới hơn 3 kí không? Cháu nhà em mang hàng ngày đấy.
Được thể, cô tuôn ra một mạch, như bị chất chứa từ bao giờ mà chưa nói được với ai.
- Rồi đã học cả ngày ở trường rồi, tối lại còn học thêm tiếng Anh tuần 2 buổi, bồi dưỡng toán tuần 2 buổi nữa. Chưa kể làm bài tập ngoại khóa, thủ công cắt dán… trăm thứ bà rằn. Khổ lắm anh ạ! Em tính cứ là khổ hơn người lớn nhiều. Mà nói thực là em cũng chẳng biết học gì mà lắm thế cơ chứ. Trẻ con lẽ ra phải ngây thơ, trong sáng, đằng này cứ ngơ ngơ ra vì học đấy anh ạ!
Cái vụ trẻ con khổ vì học thì tôi đã nghe nói nhiều. Thậm chí ai đó nói con trẻ giờ đang học không phải cho chúng, mà học là phải gánh danh dự dòng họ, gia tộc trên vai, học cho tiếng tăm của gia đình, của bố mẹ, của ông bà, học cho người lớn là chính, chứ có phải học cho con trẻ đâu.
Cũng nghe nói là giáo dục đã được quan tâm cải tiến nhiều, nhưng hình như là cải tiến để tăng giờ học thì phải. Chưa ai quan tâm đến việc nâng cao chất lượng, đặc biệt là tăng cường giờ chơi cho trẻ con. Cho nên, có câu nói vui “Học ngày học đêm, học quên tuổi trẻ” là vì thế!
Ước gì trẻ con chỉ phải học ở trường một buổi, buổi còn lại được chơi. Ước gì trẻ con không phải vùi đầu học thêm ở nhà. Và ước gì cái thời gian vùi đầu học thêm ấy chúng được đọc sách, đọc truyện, vui chơi những trò chơi hành động của lứa tuổi chúng.
Và cuối cùng, ước gì trẻ con được học những gì chúng cần học cho chúng, chứ không phải học để đạt thành tích vì thói sĩ diện hão của người lớn chúng ta!