Thứ Ba, 22 tháng 3, 2011

CON CHƯA THỂ VỀ



Thật vui và xúc động khi đọc bức thư của các cô gái trong đoàn thực tập sinh Việt Nam đang làm việc ở tỉnh Fukushima, tỉnh trung tâm của động đất và sóng thần Nhật Bản, tỉnh có nhà máy điện hạt nhân đang bị hư hỏng nặng, đang làm cả thế giới xôn xao trong suốt mấy ngày vừa qua.

Bạn Nguyễn Thị Ngọc Lê, thay mặt tập thể thực tập sinh viết: “Chúng em là những thực tập sinh làm việc tại tỉnh Fukushima. Khi động đất và sóng thần xảy ra nhà cửa và công ty chỗ chúng em đang làm đều bị hư hại nặng. Trong hoàn cảnh hỗn loạn đó, Công ty đã đưa chúng em đi lánh nạn hết nơi này đến nơi khác. Trước thảm họa bất ngờ này, chúng em vô cùng hoang mang và lo sợ, chỉ mong nhanh chóng được trở về Việt Nam.

Nhưng hiện nay, tất cả chúng em đều an toàn, khỏe mạnh, được Công ty bố trí chỗ ăn ở nên tinh thần chúng em đã ổn định; một số bạn đã đi làm việc bình thường tại xưởng chi nhánh của Công ty. Được sự động viên tinh thần cũng như giúp đỡ của Công ty trong thời gian qua, chúng em vô cùng cảm động.

Vì vậy, chúng em thấy rằng trong lúc khó khăn như thế này, cần phải chung sức nỗ lực làm việc giúp đỡ công ty gây dựng lại, cùng đất nước Nhật Bản vượt qua khó khăn, thể hiện tinh thần đoàn kết của dân tộc Việt Nam và Nhật Bản nên chúng em quyết định tiếp tục ở lại làm việc”.

Trong dòng nhắn gửi về gia đình, Ngọc Lê viết "Ba mẹ, con vẫn khỏe, cả nhà đừng lo cho con. Bây giờ con không thể nào về được vì Công ty con đang gặp khó khăn nên con phải ở lại để giúp công ty vượt qua khó khăn".

Còn bạn Lê Thị Hân thì nhắn “Mẹ ơi, đừng lo cho con. Vì Công ty con đang gặp khó khăn, con không thể về được. Chúng con ráng hết sức để giúp đỡ cho Giám đốc con lập lại Công ty vì ông rất tốt với tụi con”.

Ở ngay giữa trung tâm của vùng thảm hoạ, các cô gái của chúng ta đã hành động thật đáng tự hào. Các cô đã nêu một tấm gương sáng, một hình ảnh thật đẹp về những người trẻ Việt Nam khi đi ra nước ngoài sống và làm việc.

Tôi làm chủ một doanh nghiệp nhỏ được gần 15 năm nay. Công ty tôi chưa bao giờ gặp động đất, sóng thần, phóng xạ hạt nhân… nhưng cũng đã trải qua nhiều lần khó khăn chồng chất. Hơn ai hết, tôi hiểu rằng để Công ty tồn tại và phát triển, trí thông minh, lòng quả cảm của người chủ không thôi chưa đủ, cái chính là phải trông cậy vào lòng trung thành, sự tận tụy và hy sinh vô bờ bến của những nhân viên tốt, như các bạn gái trẻ của chúng ta trên đây.

Người Việt thật đáng tự hào đấy chứ!



18 nhận xét:

  1. Thật là vui anh ạ:)
    Em nghe tin nước mình sẽ ử một số đoàn chuyên gia dịch vụ y tế sang giúp cộng đồng ở đó, thấy mừng.

    Trả lờiXóa
  2. Rất tự hào vì có những con người như vậy.

    Trả lờiXóa
  3. Tuyệt!
    Em chúc anh cũng tuyển được những cô gái không những đẹp người giỏi việc mà còn biết nghĩ đến những điều lớn lao như thế. Lúc chưa có biến thì nghe rất sáo, nhưng khi có chiện, tinh thần biết vì người khác dẹp bớt cá nhân rất quan trọng :-)

    Trả lờiXóa
  4. thật cảm động....đọc qua bài này cũng đủ hỉu nhắc nhở ..oem....ẹc ẹc...hic =.=

    Trả lờiXóa
  5. An Thảo: Đúng thế, còn thiết thực hơn nhiều là giúp Nhật Bản vài trăm ngàn.

    Trả lờiXóa
  6. VMC: Em cũng đã đọc tin này, đúng không?

    Trả lờiXóa
  7. Titi: Cám ơn em! Anh đang hy vọng thế! Và trên thực tế, anh cũng đã may mắn có những người như thế em ạ!

    Trả lờiXóa
  8. Em nghĩ mỗi đất nước đều hiện diện những con người đáng tự hào anh à và Việt Nam mình cũng là một trong số đó.

    Trả lờiXóa
  9. Chủ tốt mà nhân viên cũng tốt, đúng là tri kỹ.

    Trả lờiXóa
  10. Thật là tuyệt phải không anh.

    Trả lờiXóa
  11. HPLT: Đúng thế em ạ! Nhưng cái anh cảm động nhất là các bạn trẻ này, vốn chỉ là những thực tập sinh bình thường mà biết nghĩ tới những điều thật lớn lao!

    Trả lờiXóa
  12. Nói chung là em tin là các bạn ấy đang và sẽ ở lại Nhật bản.

    Nhưng là lý do là tự các bạn ấy quyết định thì em hơi nghi ngờ. Đoạn trước chỗ "Nhưng hiện nay..." có vẻ thật, còn đoạn sau, em nghe cứ như là viết theo đơn đặt hàng của công ty ấy.

    Trả lờiXóa
  13. like2chat: Có thể là có người đạo diễn. Và có thể có một số bạn không muốn về vì mưu sinh nữa em ạ! Nhưng dù thế nào thì cũng đáng khen lắm!

    Trả lờiXóa