Thứ Hai, 4 tháng 4, 2011

CÓ AI VỀ QUÊ TÔI



Năm học lớp 8, anh ở trong nhóm làm báo tường, ngày ấy còn gọi là bích báo của lớp.Ban Biên tập có mấy bạn, cặm cặm cụi cụi vẽ, tô màu cho cái tên báo Xung Kích thật ấn tượng. Một ai đó nói: “Quê mình mang tiếng là quan họ mà mấy đứa làm báo bọn mình khô như ngói ấy. Thôi, cậu văn chương khá nhất hội, làm một bài thơ về quê mình đi!”.

Thế là trong lúc các bạn cặm cụi vẽ vời, anh tách tốp, đầu tư làm một bài thơ. Thực ra thì anh thích thơ, chứ đâu có biết làm thơ gì đâu. Nhiệm vụ phải làm thôi. Làm xong, chép vào báo tường và quên béng mất.

Nhiều năm đã qua, bỗng tối nay, có dịp nhắc đến quê nhà, nhắc đến thuở còn cuốc bộ ngày gần hai chục cây số đi học, anh bống nhớ tới nhóm làm bích báo, nhớ tới bài thơ ngày ấy. Thật lạ là không hiểu sao, chỉ nhẩm đúng có một lần, anh nhớ lại toàn bộ cả bài. Bài thơ làm năm lớp 8, theo nhiệm vụ được giao và lúc ấy anh 14 tuổi….


CÓ AI VỀ QUÊ TÔI

Có ai về quê tôi
Thăm vùng quan họ
Thăm lúa đồng quê bốn mùa xanh mượt
Sông Cầu thuyền bè xuôi ngược
Nước Sông Thương bên đục bên trong
Từ ngàn xưa vẫn cuốn xuôi dòng
Như lòng người nơi đây không bao giờ vẩn đục

Có ai về quê tôi quan họ
Nghe giọng hò dìu dặt những đêm trăng
Nghe điệu dân ca tình tứ lâng lâng
Nghe tiếng sáo diều chiều nao đưa đẩy
Ai về đây khéo là tương tư đấy
Nhớ Sông Thương, Sông Đuống, Sông Cầu
Đã trót hẹn nhau
Đi chẳng đành lòng

Có ai về thăm quê tôi không?
Đồng quê tôi nhấp nhô nón trắng
Chiều về mặt trời soi vàng óng
Đôi má ửng hồng
Mái tóc bay bay
Những cô thôn nữ xới cỏ luống cày
Đưa câu hát làm đàn cò trắng muốt
Đang mải kiếm mồi dưới ruộng vội bay lên
Nhè liềng liệng đôi cánh để làm duyên
Rồi chấp chới đưa nhau qua sông về tổ

Ai về đây dù một lần cũng nhớ
Đã đêm trăng nào hò đối đáp ven sông
Rồi chịu thua rồi ấm ức trong lòng
Rồi giận gái quê tôi ghê gớm quá
Rồi tươi cười làm lành ngay sau đó

Có ai về quê tôi quan họ
Đến nơi này tôi dẫn lối đi thăm
Đến ngay đi trời đang độ trăng rằm
Đất quê tôi đang tưng bừng ngày hội

Có ai về quê tôi…!


20 nhận xét:

  1. Hic...anh Thụy giỏi thế! Làm được cả thơ! Đọc bài này của anh e nhớ trong cuộc đời mình hồi lớp 9, lúc chuẩn bị ra trường không hiểu sao e cũng làm được một bài thơ, sau đó chép vào sổ lưu bút cho bạn.

    Em không còn nhớ chính xác từng câu từng từ trong bài thơ đó, chỉ nhớ là trong giây phút xuất thần, e làm xong tí là xong. Đólà bài thơ đầu tiên và cũng là bà thơ cuối cùng e làm kể từ khi sinh ra trên đời này! Hì hì...

    Còn quê anh em về chơi suốt, em có bạn ở đây. Bạn em gần làng tranh Đông Hồ. Hội hè đình đám nào gần như em cũng về. Cảm giác của em về BN là (nói có gì không phải anh đừng giận nhé he he): Người BN làm ra làm, chơi ra chơi, người BN rất khéo, mà học khá giỏi. Ra ngoài làm ăn đều rất khá! (Đây là ý kiến của nhiều người nữa ạ). Ngày Tết hay hội hè gì về BN thì thôi rồi, ăn uống, chè chén linh đình....Suốt ngày cỗ bàn, hội họp rồi lại ăn uống, bọn con gái như tụi em rửa bát cũng mệt....Hic

    Trả lờiXóa
  2. Anh ơi giờ em gọi anh là Hoàng Thụy nhé. Anh xứng đáng làm em của Hoàng Cầm. Trời ơi bài thơ hay quá đi. Em không thích thơ mà cũng thấy hay nữa là.

    Trí nhớ nhiều khi rất kỳ lạ. Có nhiều thứ tưởng đã quên mà trong một phút cần nhớ là nhớ ra hết anh nhờ. Nhiều khi em hay nhớ ra số điện thoại theo kiểu này.
    Ôi em thích nhà thơ quá.

    Trả lờiXóa
  3. úi, em chào liền anh.
    14 tuổi đã lộ tâm hồn lãng mạn qua thơ ca. Mà em nói thiệt, nhìn vào mắt anh Thụy, em thấy rất là...thơ :-D

    Trả lờiXóa
  4. :)

    Hay luôn từ bài đầu tiên. Ôi!

    Anh vẫn viết tiếp chứ anh?

    Trả lờiXóa
  5. 14 tuổi mà làm thơ thế là chuẩn quá rồi anh, dạt dào tình yêu quê hương. Thích, thích

    Trả lờiXóa
  6. Họa thêm cho anh Thụy mấy câu nì :

    Làng quan họ quê tôi
    Những chiều bao thương nhớ
    Tiếng ca đầu ngọn gió
    Nón quai thao nói gì người ơi?

    Trả lờiXóa
  7. @NLVD &DMT : Hoàng THụy nghe rất hợp đấy ...hi hi...

    Trả lờiXóa
  8. Son Nguyen: Anh làm được mỗi bài đấy thôi đấy nhé! Còn là tịt luôn đấy.
    Quê anh thì nổi tiếng là ăn uống linh đình, hội hè, tổ tôm, quan họ, hát chèo... rồi. Phụ nữ mà lấy chồng quê anh thì mệt lắm. Hic

    Trả lờiXóa
  9. NLVD: Hì, em mà gọi đấy là bài thơ hay là anh ngượng lắm đấy nhé! Đưa lên đây như một kỷ niệm là chính thôi em ạ!

    Trả lờiXóa
  10. HPLT: Vậy hả? Sao em không nói câu này lúc anh đang ngồi ngay cạnh em ấy nhỉ? Hic

    Trả lờiXóa
  11. Em Chuồn: Không em ạ! A có biết làm thơ đâu. Đây là được giao nhiệm vụ, thế nào mà lại viết ra được ấy chứ. Còn là chịu!

    Trả lờiXóa
  12. Đàm Hà Phú: Nhà thơ mà bảo được là anh cũng phấn khởi rồi. Đỡ ngượng! Hì

    Trả lờiXóa
  13. Lu: Hic, lời của Nguyễn Trọng Tạo thì hết ý rồi. Anh chịu đấy!

    Trả lờiXóa
  14. Titi: Giá mà Hoàng Thụy thật, có khi cuộc đời anh đã khác nhiều rồi ấy chứ!

    Trả lờiXóa
  15. Hic...Công nhận anh ạ! Bật mí với anh là ngày xưa e có định tâm "lừa" một bạn ở đây. Nhưng một lần về giỗ bà bạn ấy, nhà bạn ấy làm giỗ mà hơn 30 mâm cỗ. Mời gần như cả làng, không kể bạn bè con cháu. Em được một trận phục vụ tới số...hic. Trời thì nắng, chạy phục vụ mồ hôi mẹ, mồ hơi con tranh nhau rơi...Ăn Tất niên thì ăn khoảng tháng trước Tết. Còn sau Tết là một chuỗi các lễ hội...Hội làng nhưng gần như nhà ai cũng làm cỗ và mời mọi n đến ăn....Hic. Giờ nghĩ lại, e vẫn còn sợ....hic hic

    Trả lờiXóa
  16. Sơn Nguyễn: Chúc mừng em! May mà em thoát nạn! Hì

    Trả lờiXóa
  17. Em "về" quê anh rồi, và em cũng có nhiều kỉ niệm ở quê anh, lâu lâu rất nhớ, nhớ thẫn thờ luôn chứ hổng phải chơi đâu, hu hu hu

    Trả lờiXóa
  18. moon: Chắc em lại vướng vào một lời thề ước nào đó ở đấy, đúng không?

    Trả lờiXóa
  19. Em thich ve Lang quan ho que anh do anh Thuy. Lan sau ma ra Bac nhat dinh em se di.

    Trả lờiXóa
  20. Hương Xưa: E về đi, giờ Làng Quan họ hay lắm. Hát quan họ suốt ấy!

    Trả lờiXóa