Đã vài lần chuyển nhà. Lần nào anh cũng nhớ đến chai rượu đặc biệt đấy. Không phải là chai rượu quá đắt tiền. Cũng không phải là thứ của hiếm đến mức khó mua. Đúng ra, có thể mua một chai y chang như vậy ở bất cứ một quầy rượu nào trong thành phố không mấy khó khăn. Vậy mà anh vẫn giữ gìn nó, vẫn trân trọng và nâng niu. Chai rượu có chữ ký của cô, chữ ký ngoằn nghèo và vài dòng nguệch ngoạc với năm tháng cách nay đã khá xa.
Mười năm trước. Chuẩn bị Tết với bầu không khí hào hứng hơn bây giờ nhiều. Cô hỏi anh: “Anh thích gì, nói đi, em tặng anh một món quà!”. Anh nghiện thuốc lá. Anh chỉ thích cô tặng một cây thuốc ba số 5. Cô thì cương quyết không tặng cái thứ của nợ chết người ấy. Loay hoay mãi, anh đề nghị cô tặng một chai rượu. Cô nói: “Anh có uống được rượu đâu mà rượu với chẳng chè”. Cuối cùng rốt cuộc lại, anh vẫn thích chai rượu nhất. Để làm kỷ niệm thôi. Anh bảo: “Anh không uống được rượu thì mới giữ được quà tặng của em, chứ uống được thì ngoém một cái là hết, nói làm gì nữa!”.
Vậy là anh có chai rượu này. Cô lấy chai rượu, ghi vài dòng rồi ký tặng anh. Chữ ký của cô đã mờ, những dòng đề tặng cũng đã mờ, chỉ không hiểu tại sao, cái thời điểm ghi tại đấy là nhìn rõ nhất. Nó nhắc anh nhớ câu chuyện xảy ra cách nay đã tròn 10 năm. Cũng vào những ngày giáp Tết, cũng vào những buổi sáng Mùa Đông mưa phùn giăng mờ cả bầu trời.
Chai rượu đề tặng ngày Tết. Chậu mai vàng cô cất công mang từ Sài gòn ra. Những đồng tiền lì xì ngày Xuân của cô. Biết bao kỷ niệm, biết bao những điều nho nhỏ thôi nhưng đáng trân trọng và gìn giữ biết bao. Tất cả những điều đó, giờ đã xa, đã xa lắm rồi. Vậy mà buổi tối nay, cầm chai rượu trên tay, anh bâng khuâng như thể tất cả mới chỉ ngày hôm qua đây thôi. Như thể những kỷ niệm đẹp đẽ ấy chưa mất đi bao giờ.
Lại một cái Tết nữa. Mây mù và những ngày mưa phùn gợi cho ta nối nhớ nhung khôn nguôi về những tháng ngày đẹp đẽ đã qua. Và những bông hoa cải vàng rực ngoài đồng nội lại là nguồn sức mạnh, cho ta thêm tin yêu vào một ngày mai sẽ tới. Hãy gìn giữ, hãy để nguyên vẹn cho những kỷ niệm được ngủ yên trong sâu thẳm trái tim ta. Nghĩ thế, anh nhẹ nhàng lau sạch những hạt bụi và đặt ngay ngắn chai rượu của cô vào ngăn tủ.
Chà, vẫn mỗi chữ Anh ấy thôi mà khi đi với các entry Cô khác, lại hấp dẫn tinh khôi như ban đầu.
Trả lờiXóangày ấy...con người ta biết yêu...
Trả lờiXóahà..."rịu ngon phải có bạn hiền" ;))
'Nó nhắc anh nhớ câu chuyện xảy ra cách nay đã tròn 10 năm. Cũng vào những ngày giáp Tết, cũng vào những buổi sáng Mùa Đông mưa phùn giăng mờ cả bầu trời.'
Trả lờiXóaÔng anh cứ lấp lửng thế này...thật nguy hiểm.
Có 2 giải pháp toàn vẹn cho chuyện này:
1. Mua một chai rượu cùng loại, uống hết và ÔM cái chai có chữ ký NGỦ.
2. Mua vé máy bay và mang theo chai rượu vào Sài Gòn gặp cô em, vậy là OK.
The End
Very lãng mạn anh Thụy ui :-D
Trả lờiXóaNgày Tết thích nhất là ngồi ôn lại chiện cũ anh nhỉ :-D
Trả lờiXóalike2chat: Là các nhân vật trong câu chuyện thôi bạn ơi!
Trả lờiXóaLu: Vậy là em nói anh bây giờ già rùi, không biết iu nữa, đúng không? Hu hu!
Trả lờiXóaHwoangNguyen: Nhưng vào Sài gòn lần này chắc là đi với em rùi, đâu có gọi được ai nữa đâu.
Trả lờiXóaMC3: Hì hì!
Trả lờiXóaTiti: Thực ra là anh sợ ôn lại chuyện cũ. Chẳng qua là vớ phải chai rượu thì thấy cảm xúc thế thôi!
Trả lờiXóaanh Thụy : nín đeee đừng có khóc ;))
Trả lờiXóaAnh ko cần phải lo lắng thế, em nghe ba em lúc còn sống nói rằng...đàn ông đến khi chui vào hòm, chuẩn bị đóng nắp rồi, vẫn ngóc đầu dậy la to --> tôi muốn yêu :))
Lu: A nghi phu nu chac cung the thoi. Neu khong thi dan ong biet yeu ai bay gio day em?
Trả lờiXóaBác năm nay chạm đến chai rượu, năm sau lại chạm đến thứ gì khác nữa. Nam nhi chí cả mà vẫn nặng lòng một cách giản dị không màu mè. Đáng nể, bác ạ.
Trả lờiXóaGauxx: Tình cờ Tết nhất thôi em ạ! Quên được thì tốt hơn là nhớ! Hic
Trả lờiXóa