Từ khi rời khỏi làng quê đi học, đi bộ đội, rồi trải qua nhiều lĩnh vực công tác khác nhau, tôi vẫn cố gắng những khi có thể là về quê thăm bố mẹ, anh em, bạn bè, họ hàng làng xóm. Thời gian trong quân ngũ, cả năm có khi chẳng được về một lần. Sau này chuyển sang dân sự, những kỳ về quê thường đều đặn hơn.
Nhưng rất ít, thậm chí hầu như chưa lần nào tôi được thực sự trở lại những kỷ niệm của thời chăn trâu cắt cỏ hồi tấm bé. Đơn giản là những lần tôi về, ít có dịp được đi khắp cánh đồng làng. Mà nếu có, thảng một năm đôi lần, nó cũng lại rơi vào những ngày nắng ráo, hanh khô. Đâu có giống như ngày nào thuở nhỏ.
Sát Tết năm nay.
Tôi về thắp nén hương trên mộ ông nội, bà nội, bà trẻ, mộ mẹ tôi như đã bao năm rồi tôi vẫn làm thế, để mời ông bà và mẹ về ăn Tết. Ngày rét cắt da cắt thịt giữa mênh mông cánh đồng làng. Cô em dâu dọn dẹp cỏ lác đã héo khô vì cái hanh của Mùa Đông từ vài tháng. Khói trắng bốc lên và dường như có gì đó khiến tôi bâng khuâng đến nao lòng. Gì thế nhỉ? Lòng tôi tự hỏi.
Và rồi tôi chợt nhận ra cái mùi ấy, cái mùi vốn thân thuộc vô vàn với tôi suốt cả những ngày ấu thơ đói rét năm nào. Mùi cỏ. Đúng rồi, mùi cỏ. Mùi cỏ cháy thơm lừng ru tôi vào những kỷ niệm đẹp đẽ của đồng quê ngày ấy. Mùi cỏ cháy làm ấm lòng tôi những ngày đông giá rét đã từ rất lâu. Mùi cỏ cháy dỗ những giấc mơ của cậu bé nhà quê phong phanh áo mỏng giữa chiều đông năm nào.
Tôi kéo mũ, mặc kệ những cơn gió lạnh buốt lùa vào sống mũi cay xè, hít thật mạnh, thật sâu, để thêm một lần đươc về với kỷ niệm của tuổi thơ mình.
Em cũng thích mùi này anh Thụy ơi, mùi cỏ xanh mướt, mùi cỏ khô, mùi nào cũng thấy như đưa mình về với những năm tháng êm đềm được hết :)
Trả lờiXóaHôm trước về quê, đi bộ qua suối và trèo lên đồi cao viếng mộ tổ tiên, em cũng thích thú nhận ra mấy thứ mùi thân thương vô cùng, mùi cỏ, mùi rơm, mùi đất và mùi những cây chè Thái um tùm bao quanh mình :-)
Trả lờiXóaMùi cỏ em không thích lắm, em thích mùi tóc của đàn ông hơn.
Trả lờiXóaAnh làm em nhớ 1 người, đó là khoảng thời gian rất đẹp khi em còn ở VN. Cái cách anh viết về miền quê phía Bắc nhưng sao em lại có cảm giác anh đang viết về Huế không biết nữa. Hì.
Trả lờiXóamoon: Cám ơn em! Đúng là như thế. Lâu lắm rồi anh mới được tận hưởng cảm giác ấy đấy!
Trả lờiXóaTiti: Giờ anh mới biết là quê em ở Thái Nguyên đấy nhé!
Trả lờiXóaHPLT: Em có biết là mùi tóc đàn ông rất là đáng sợ không? Hic
Trả lờiXóaPhung Tran: Có một người để đôi khi nhớ đến là hạnh phúc lắm đấy em nhé! Chắc là một chi tiết nào đó khiến em nhớ Huế, đúng không?
Trả lờiXóaCái này gọi là phút trầm lắng cho một ngày cuối năm anh nhỉ.
Trả lờiXóaem cũng thích mùi cỏ, nhưng là cỏ xanh, trên thảo nguyên, trên đồi, rất thơm
Trả lờiXóaLana: Đúng thế! Về quê mà em!
Trả lờiXóaĐàm Hà Phú: Anh chưa được tận hưởng mùi cỏ xanh trên cao nguyên. Nhưng chắc là phải hay. Đồng cỏ cao nguyên mà! Ngày trước có bài hát Tình ca Du mục cũng nói về đồng cỏ đấy!
Trả lờiXóa