Bà là một trong những người phụ nữ giàu có tiếng tăm tầm cỡ “phú gia địch quốc”. Chồng là người Mỹ gốc Việt. Sau khi bà thành đạt, ông trở về Việt Nam và giữ một chức vụ khá quan trọng trong cái tập đoàn của bà. Hai năm sau, bà sa thải ông bằng cách cắt hợp đồng lao động. Ông trở về Mỹ và bắt đầu cuộc sống độc thân.
Từ đâu để bà có một số tài sản khổng lồ như thế thì ngoài bà ra, chẳng ai có thể trả lời được câu hỏi ấy. Cũng như câu hỏi vì sao bà lại sa thải ngay chính ông chồng hiền lành của mình thì cũng chẳng ai có thể biết. Một lần hiếm hoi, ông nói trước báo giới nguyên nhân có lẽ là do những yếu kém trong quản lý kinh doanh của ông mà thôi.
Hai ông bà có một cô con gái. Cô xinh đẹp, năng động. Sau khi tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng của Hoa Kỳ, cô về nước và rất muốn làm việc để tự khẳng định mình. Đáp ứng yêu cầu ấy của con gái, bà cho thành lập công ty mới với khoản tiền đầu tư khổng lồ. Công ty hoạt động trong một lĩnh vực rất thời thượng và chính là ngành mà cô con gái đã theo học. Có điều, nó lại không hề liên quan gì đến lĩnh vực kinh doanh của bà, lĩnh vực kinh doanh mà từ đó bà đã trở nên giàu có.
Sau gần 3 năm hoạt động, công ty triền miên thua lỗ, bởi vì trên thực tế, nó chưa hề thu được bất kể một đồng nào từ hoạt động sản xuất kinh doanh. Bà thì chưa thấy gì là đáng ngại. Bà biết, khoản đầu tư ấy chưa là gì so với tiềm lực tài chính của bà. Vì thế, bà yên tâm bỏ tiếp tiền vào và chờ một ngày nào đó sẽ thu được những khoản lợi nhuận kếch xù.
Nhưng cô con gái thì không nghĩ vậy. Cô không thể tiếp tục theo hướng đi cũ của công ty nữa. Quan điểm của cô là đã đến lúc phải chuyển hướng kinh doanh. Cô nói rằng ngành dịch vụ thì không thể đầu tư quá dài mà không có nguồn thu. Đã đến lúc phải cải tổ triệt để để có thể bắt đầu có những nguồn thu đầu tiên. Và cô cương quyết lái công ty đi theo hướng đó.
Mẹ con bà bắt đầu mâu thuẫn nhau từ đấy. Cái mâu thuẫn cứ lớn dần, lớn dần…
Và giọt nước để làm tràn ly cái mâu thuẫn ấy chính là quan điểm về chuyện riêng của cô. Cô có bạn trai và dẫn về nhà giới thiệu với mẹ. Bà thì không thể chấp nhận một người đàn ông như vậy sẽ làm con rể. Cô thì dứt khoát không muốn ai, kể cả cha mẹ, can thiệp quá sâu đến mức bắt cô phải thôi yêu anh bạn ấy.
Cô gọi điện sang Mỹ cho bố. Bố cô, với tác phong của một người đàn ông đứng tuổi sống ở Mỹ đã nói rất ngắn gọn rằng bố không can thiệp, bố chỉ nhắc rằng nếu con đã suy nghĩ kỹ càng thì bố tôn trọng quyết định của con.
Tất nhiên là cô không thể thay đổi quyết định theo hướng của mẹ được…
Bà ra tuyên bố rất rõ ràng. Hoặc là mẹ con với nhau và toàn bộ tài sản cả ngàn tỉ đồng sẽ sớm muộn cũng thuộc về cô. Hoặc là từ mặt nhau và chẳng có gì hết, cô muốn đi đâu thì đi.
Cô đã chọn con đường thứ 2 mà bà đưa ra. Từ bỏ vị trí giám đốc công ty, từ bỏ toàn bộ tiền bạc, cô cùng bạn trai, và cũng giống như bố cô, sang Mỹ để bắt đầu một cuộc sống mới.
Xem ra, quyền lực của tiền bạc vẫn còn lớn lắm, ngay cả trong những trường hợp mà không ai nghĩ tiền bạc có thể xen vào được.
Vừng, tiền bạc có sức mạnh vô cùng lắm, vì nó mà bà giàu có thành đạt kia có thể hất toàn bộ những người thân yêu nhất ra khỏi cuộc sống của bà.
Trả lờiXóaEm có anh bạn là luật sư, trong các cuộc gặp mặt với anh, bao giờ cũng là những câu chuyện tranh chấp tài sản, tiền bạc khốc liệt giữa những người trong nhà, gia tộc, giữa những người rất rất giàu có và quyền lực. Hình như, đồng tiền ở một mức nào đó không còn là thứ do con người nghĩ ra để phục vụ con người, mà là vũ khí hủy diệt nhân cách, tình yêu, máu mủ và sự tử tế :-((
Em nhất trí đồng tiền có sức mạnh trong mua sắm phương tiện cho c/s, thỏa mãn những nhu cầu vật chất. Nhưng nếu để đồng tiền có sức mạnh trong cả việc giải quyết các mối quan hệ tình cảm thì sai rồi. Hỏng hết thôi.
Trả lờiXóaChuyện có thật à?Đối với nhân vật Cha và Con gái thì tiền đâu phải là lựa chọn hàng đầu trong cuộc đời của chính họ.Tự do mới là điều đáng quý nhất!
Trả lờiXóaTiti: Em nói hơi nặng lời, nhưng thật buồn là trong nhiều trường hợp, nó lại quá đúng. Hic!
Trả lờiXóaLana: Anh mà tiết lộ tên các đồng chí trong bài viết này, hẳn em sẽ không thể nào tin được đâu!
Trả lờiXóaQuang Đông: Có thật bác ạ!
Trả lờiXóa