Chuyện nhân sự công ty tư nhân ở Việt Nam rất nhiều điều lạ lùng và buồn cười. Nếu bạn nào được đào tạo một cách bài bản, chuyên nghiệp về vấn đề tuyển dụng nhân sự và đang làm một HR thượng hạng ở các công ty nước ngoài thì khi làm cho công ty tư nhân Việt Nam, bạn cũng rất có thể bị thất bại hết sức đau đớn. Thất bại mà không hiểu vì sao mình lại thất bại.
Có lần công ty tham gia dự án với một đối tác Singapore. Để hỗ trợ chúng tôi, họ cử 2 chuyên gia sang tuyển người, đào tạo nhân viên hết sức bài bản và chuyên nghiệp. Chúng tôi thuê hội trường của Viện Quản lý Kinh tế Trung ương để tổ chức lớp. Cả tuần liền, từ sếp đến lính học tập, thực hành với 2 anh chuyên gia người Singapore. Vậy mà khi bắt tay vào việc, nhân viên ngơ ngác như vừa bị người yêu cho đi tàu suốt.
Lần khác, theo tư vấn của anh chuyên gia người Anh, chúng tôi tổ chức hẳn một Ngày hội Việc làm của Công ty ở Fortuna. Có trên 120 bộ hồ sơ tham gia dự tuyển. Chuyên gia nước ngoài, phiên dịch, chuyên gia Việt Nam bố trí đan xen. Nào phỏng vấn trực tiếp. Nào thực hành slide show. Nào present năng lực… Phải nói là hết sức bài bản. Vậy mà sau thời gian thử việc, chẳng được một người nào.
Đúng ra thì được một anh chàng. Anh này đến muộn. Khi Ngày hội Việc làm sắp kết thúc chàng ta mới lò dò đến. Mấy chuyên gia Tây thẳng thừng cho nghỉ cửa vì cái thói vô giờ giấc. Tôi liếc qua, thấy mặt mũi khôi ngô, bèn ra hiệu cho một bạn xin số điện thoại. Hôm sau gọi lại trao đổi và nhất trí nhận vào thử việc. Thế mới qua mặt được mấy anh Tây đấy. Chàng này làm việc khá tốt. Ở lại với chúng tôi tới gần 5 năm.
Buồn cười hơn cả là lần tuyển Trưởng phòng Sales và Marketing. Ban Tổ chức Hội chợ Việc làm năm ấy có mời tôi mở gian hàng miễn phí để tuyển dụng. Tôi chẳng thiết vì thấy nói ở Hội chợ ấy toàn là lao động phổ thông, không phù hợp với nhu cầu của chúng tôi. Họ vận động mãi, nể quá, tôi cũng đành cử 2 bạn ra trực bàn tuyển dụng ở đấy.
Có một bạn đi qua bàn của công ty tôi. Ngần ngừ một lát, bạn ấy nhắn với 2 bạn nhân viên là muốn gặp tôi. Hai cô nhân viên gọi ngay cho tôi xin ý kiến. Thấy lạ, tôi đồng ý. Bạn ấy đến ngay công ty tôi. Chúng tôi gặp nhau ít phút là tôi đồng ý nhận. Chẳng ai ngờ, đấy là một nhân vật rất giỏi. Và quan trọng hơn cả là bạn ấy đã mang đến một phong cách, một không khí “chiến đấu” thật mạnh mẽ cho phòng sales nói riêng và cả công ty tôi nói chung.
Sẽ có bạn hỏi: Khi tuyển dụng, tôi sợ nhất đối tượng nào? Nói ra thì e mất quan điểm nhưng thật lòng là tôi sợ nhất các bạn sinh viên mới ra trường. Hoặc là các bạn ấy sẽ thấy toàn màu hồng. Hoặc là các bạn ấy sẽ thấy toàn màu xám xịt. Nhận các bạn sinh viên mới ra trường là mệt nhất. Huấn luyện, đào tạo, kèm gặp, động viên… cứ tàm tạm ổn là các bạn ấy bay luôn đi nơi khác.
Sinh viên rất dễ bị dụ dỗ bởi lương cao hơn và cái name (tên) tốt hơn. Công ty chúng tôi là công ty nhỏ. Name chưa tốt và lương cũng không cao. Trong nhiều trường hợp, chỉ là cái bến trung chuyển cho các bạn sinh viên mà thôi. Cứ ở đâu lương cao hơn một chút, tên hay hơn một chút là các bạn ấy bỏ.
Tôi nhớ, một hôm có bạn khoe với tôi là có người bạn làm ở một công ty về viễn thông. Bên ấy lương cao và được trang bị máy di động, được gọi thoải mái không phải trả tiền. Và hay nhất là nếu làm mất máy, sẽ được trang bị lại ngay một cái khác.
Nghe xong, tôi tròn xoe mắt. Giả sử cứ mỗi tháng làm mất một cái máy di động thì công ty cũng trang bị hay sao? Ở công ty tôi, Trưởng phòng trở lên mới được cấp máy di động theo một tiêu chuẩn nhất định, không phải muốn máy nào cũng được. Được định mức cước gọi hàng tháng. Nếu cao hơn thì phải bỏ tiền túi ra trả. Nếu làm mất máy thì lo mà mua máy khác đền vào. Nếu không thì sẽ được Giám đốc Tài chính cạo đầu bôi vôi rồi thả trôi sông, chứ còn lâu mới được trang bị máy khác.
Thế đấy, sinh viên thì vô tư và hăng hái như những người dân Châu Mỹ La-tinh. Rất nhiệt tình nhưng lại dễ chán nản. Bản lĩnh những lại cả tin vào những lời dụ dỗ. Chính vì thế mà tôi sợ các bạn ấy lắm. Có ai đến xin việc tôi cũng ái ngại. Nhưng tôi nhận ra rằng, bạn sinh viên nào mới ra trường mà khắc phục được những nhược điểm tôi vừa nói thì sẽ tiến rất nhanh.
Chuyện nhân sự còn nhiều lắm. Nhất là công ty tôi đã nhiều năm rồi. Tuy nhiên, tôi xin dừng chủ để này ở đây thôi. Còn một bài nữa, tôi sẽ kể về một thương vụ đáng tiếc nhất mà tôi đã không làm được. Tôi tin là nếu đọc xong, chắc hẳn không chỉ một mình tôi tiếc nuối.
Hồi em mới ra trường, được nhận vào làm kế toán ở đài truyền hình Bình Dương nhưng em thích tự đi xin việc...và em cũng giống như các bạn khác, gắp rất nhiều giám đốc nhìn tụi em rồi từ chối. Nhà em cũng có cty nên em hiểu cảm giác của anh Thụy. Thường thì anh Hai em không hứa hẹn gì hết, để các bạn ấy bạn khoảng 1 tháng mới quyết định mức lương, và thường thì anh Hai em chỉ giữ lại những người chấp nhận thử việc với môi trường làm việc khó tính của anh Hai e. Hay tại đặc thù của ngành cơ khí mà sinh viên mới ra trường rất kiên nhẫn.
Trả lờiXóaKhổ quá! Thỉnh thoảng bị nhân viên làm cho đau tim thế thì anh khổ thật :-(
Trả lờiXóaEm vừa chuyển account itune rồi đấy, anh Thụy bảo con trai anh vào mua thử xem sao. Có gì báo em biết nhe.
Trả lờiXóaĐúng là nhân sự bao giờ cũng là vấn đề lớn nhất của một công ty anh ạ. Tuyển và đào tạo nhân viên, rồi giữ được người ta là việc khó khăn nhất đấy.
Trả lờiXóaVề chuyện sinh viên mới ra trường thì em hoàn toàn đồng ý với anh. Nhưng với những công ty nho nhỏ, không tuyển nhân viên mới ra trường thì lấy ai làm việc bây giờ! :)
Đợi bác viết về thương vụ đáng tiếc rồi comment luôn thể.
Trả lờiXóaPhung Tran: Đúng thế em ạ! Ngành Truyền thông người ta dễ thay đổi lắm. Cũng dễ hiểu, vì nhưng người năng động là những người dễ thay đổi. Đơn giản, vì họ rất dễ thích nghi.
Trả lờiXóaTiti: Em chán chuyện của anh rùi, đúng không? Hu hu!
Trả lờiXóaLu: Vẫn chưa mua được em ạ. Nó vẫn hỏi y như cũ ấy!
Trả lờiXóaLu: Vẫn chưa mua được em ạ. Nó vẫn hỏi y như cũ. Hic!
Trả lờiXóahaidieugiandi: Hóa ra là em khá có kinh nghiệm về lĩnh vực này. Đúng là những công ty nhỏ hay kết với sinh viên mới ra trường cũng là vì lẽ đó.
Trả lờiXóaHN: Sẽ có ngay đây!
Trả lờiXóaE chán chiện của A quớ! Haha! ;P
Trả lờiXóaOK, để chiều nay đi làm về em vào mua thử một album nhé, xem nó hỏi cái gì mờ anh bị ko vào được. Nhớ trừ tiền em mua album này ra đừng tính vào phần của anh nhe.
Trả lờiXóaanh cứ kể chiện nữa đi mờ, không chán đâu, em mún nghe. mà cty của anh không hề nhỏ, em bít là 1 trong số ít những cty tt đầu tiên ở HN. anh Thụy khim tốn quớ mà hem kể những phi vụ làm ăn thành công.
Trả lờiXóalần trước em hỏi nghiêm, em mún tiến cử 1 ngừi, thực ra gửi gắm thì đúng hơn vì hem bít tiêu chuẩn của anh có cao không. cứ thử nhá, để em gửi contacts của anh.
Gauxx: Em tiến cử đi. Anh rất là vui và sẵn sàng mà. Em gửi contacts của anh đi nhé! Cám ơn em!
Trả lờiXóaLu: Em mua thử đi, anh không mua được đâu. Em thử cái maplestory thief edition xem được k em nhé!
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa