Dọn nhà. Tiện thể dọn luôn cả tủ sách cũ. Sắp xếp lại những cuốn sách đã theo anh cả mấy chục năm, từ khi còn học cấp 1 ngày trước. Thời buổi sách điện tử đang lên, nhiều cuốn sách in đã chỉ còn là kỷ niệm. Dù vậy, anh vẫn gìn giữ chúng, nâng niu chúng như gìn giữ và nâng niu một người bạn nhỏ, trung thành và tốt bụng.
Nhưng gì đây? Lật cuốn sách cũ, dày bịch lên. Miền Đất Quả Vàng của Hoje Armando! Sách in đã từ hơn hai chục năm trước. Giấy xấu. Kỹ thuật in thủ công kiểu sắp chữ. Bìa thật xoàng. Vậy mà Miền Đất Quả Vàng lại là một trong số những cuốn không bao giờ anh muốn rời xa nó.
Hoje Armando viết khá nhiều. Sách của ông được dịch và in ở Việt Nam không ít. Nhưng chỉ có 2 cuốn anh thích nhất. Miền Đất Quả Vàng và Đất Dữ. Đầu tiên, anh kiếm được cuốn Đất Dữ do một người bạn để lại với giá là 2 bao thuốc lá.
Hình như Đất Dữ là cuốn tiểu thuyết đầu tiên của Hoje Armando được dịch và ấn hành ở Việt Nam. Nó không phổ biến lắm. Cái tên Hoje Armando cũng vậy. Nhưng anh thích cuốn sách đó, thích kiểu kể chuyện của Hoje Armando vô cùng. Và anh nhớ tên ông!
Miền Đất Quả Vàng đến với anh như thế nào nhỉ?
Một thoáng bâng khuâng, anh nhớ lại buổi chiều mưa hôm ấy. Đã từ lâu lắm, lâu lắm rồi. Buổi chiều trên đường Hàng Bài, đoạn gần ngã tư Lý Thường Kiệt. Trời bống đổ mưa to. Đang đạp xe, lại không có áo mưa, anh hối hả dắt xe vào hiên một nhà gần đấy tránh mưa.
Để ý, mới biết đó là tòa biệt thự khá nguy nga với lối kiến trúc khá đặc biệt, có một tầng hầm lửng, một nửa ngầm dưới đất, một nửa nổi lên trên, cái nửa nổi lên trên ấy có cửa sổ đang mở, anh đèn sáng cho anh biết là một cửa hàng sách nhỏ.
Bán hàng là một cô gái mặc bộ đồ màu hoa cà. Thấy anh, cô nhoẻn miệng cười, hỏi nhỏ: “Không có áo mưa hả anh?”. Anh gật đầu thay cho câu trả lời và định quay ra ngoài đường nhưng cái khuôn mặt thân thiện ấy níu anh lại. Anh ngắm quầy sách để giết thời gian. Cô gái nói, còn nhẹ hơn nữa: “Mới có Miền Đất Quả Vàng đấy anh! Anh thích không? Nếu anh thích Hoje Armando thì anh không thể bỏ qua Miền Đất Quả Vàng được đâu!”.
Anh lục túi, gom tiền và lấy cuốn truyện dày cộp tới gần 700 trang đó. Nó ngốn mất của anh gần hết số tiền trong ví hôm ấy. Nhưng không sao, Miền Đất Quả Vàng thật đáng kể. Nó làm anh không hối hận. Và nó làm anh nhớ buổi chiều mưa ấy biết bao!
Thời gian ngắn sau, ngôi biệt thự ấy được cho thuê để làm trụ sở một Đại sứ Quán nước ngoài. Về sau, nó được dùng làm văn phòng của một Ngân hàng Việt Nam. Cái gian hàng sách nửa ngầm nửa nổi ấy vĩnh viễn không bao giờ còn nữa. Cô gái bán sách với bộ đồ màu tím hoa cà ấy cũng không biết còn theo nghề bán sách hay không?
Miền Đất Quả Vàng theo anh nhiều năm. Đã từng qua một kỳ mưa bão ướt hết cả nhà, bong hết cả sách. Anh leo lên tầng thượng phơi từng trang rồi đóng lại. Bằng mội cách giữ cuốn sách yêu thích của mình. Chỉ có buổi chiều mưa hôm ấy, gian hàng sách đặc biệt và cái màu tím hoa cả ấy là chẳng bao giờ còn được thấy lại nữa.
Mỗi một món đồ anh Thụy cất giử đều có dính dáng đến một bóng hồng, giống Jame Bond nhe:))
Trả lờiXóaChưa từng thấy cuốn sách này bao giờ? Sao bác không kể về nó kỹ hơn nhỉ?
Trả lờiXóaAnh Thụy viết review quyển này đi anh, em chưa đọc bao giờ, lần đầu nghe quyển này đó. Chờ đọc nghen
Trả lờiXóaLu: Đâu mà! Cuốn sách này thì liên quan đến cô bán sách thôi. Anh có biết cô ấy là ai đâu! Hic
Trả lờiXóaHN: Sách xuất bản lâu lắm rồi. Một lần nào đó tôi sẽ kể kỹ về cuốn này nhé!
Trả lờiXóamoon: Lần sau em nhé! Hì, sẽ review cẩn thận!
Trả lờiXóaMiền Đất Quả Vàng đặc biệt vì nội dung truyện hay là vì buổi chiều trú mưa + gian hàng sách có cái cửa sổ nhỏ trong một ngôi biệt thự Pháp + chiếc áo màu hoa cà có giọng nói nhẹ như nhung ha anh Thụy?
Trả lờiXóaLana: Truyện hay mà!Hì!
Trả lờiXóa