Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

3 NGƯỜI ĐÀN ÔNG




Hai mươi năm trước, họ gặp nhau tình cờ trong một chuyến công tác. Anh là nhà báo, đi viết bài cho một tờ tạp chí. Viết bài thuê kiểu giống như nhà báo tự do bây giờ. Hai người kia thì một đi chụp ảnh minh họa và thiết kế quảng cáo, một đi bán quảng cáo cho tờ tạp chí ấy. Chỉ nhìn thấy nhau là đã thấy ý hợp tâm đầu. Đêm ấy, cả 3 uống rượu say trong căn phòng của một khách sạn tỉnh lẻ. Bắt tay nhau, kết bạn!

Phần vì công việc, phần vì nhớ nhau, càng ngày họ càng cảm thấy gắn bó nhiều hơn. Ai đi đâu, có đồ dùng gì hay, có miếng ăn nào lạ, cũng mắt trước mắt sau mang về cho bạn. Cả 3 chiều nhau theo cách riêng của mỗi người. Cũng thân và gắn bó nhau như thế. Điều gì chưa nói được với vợ, có thể nói với nhau. Điều gì phải giấu tất cả mọi người, cả 3 không bao giờ giấu nhau.

Thời gian cứ thế trôi đi. Người ăn nên làm ra, người có phần sa sút, người giữ được bình thường. Cái giàu, cái nghèo chẳng là gì hết trong mối quan hệ thâm giao giữa 3 người đàn ông mà thoạt nhìn, chẳng có gì là hợp nhau cả. Những ngày mưa gió cùng nhau lặn lội Phú Thọ. Đêm dài đầy âu lo vì công việc không tốt ở Thái Bình. Mùa Đông năm ấy trên bãi biển Đồ Sơn cắt da cắt thịt… Biết bao nhiêu kỉ niệm không gì có thể đong đầy.

Nhưng những đêm nhớ nhất là ở Hà Nội. Tháng nào cũng vài lần, cả 3 hẹn nhau ở Highway 4. Vài món nhậu dân dã, chai rượu mơ vàng thơm lừng hay ly rượu mận đỏ bùi bùi. Cứ thế bên nhau, đi qua bao nhọc nhằn của cuộc sống thường ngày. Vô tư, quên lãng và trong sáng như ngày nào của hơn hai chục năm về trước.

Vậy mà họ lại sắp sửa mất nhau, hay ít ra thì cũng mất hết tất cả những hẹn hò đẹp đẽ từ bao năm tháng đã qua. Tất cả, chỉ vì một người phụ nữ. Một lý do mà chẳng ai có thể ngờ tới, chẳng ai có thể tin.

Bạn vướng vào một mối tình thật trắc trở và nhiều rắc rối. Một thứ mạng nhện của đời sống, nhẹ nhàng thôi nhưng không sao thoát ra được. Bạn bị quản thúc tại nhà. Đi đâu cũng phải kè kè người đó ở bên cạnh. Lâu rồi, bạn thành tự thích nghi và không thấy gì khó chịu với cuộc sống bị giam cầm như thế. Lạ lùng nhất là những cuộc gặp giữa 3 anh em, 3 người đàn ông đã chơi với nhau từ hai chục năm nay cũng bị ngăn cản.

Anh thì cứ hy vọng một ngày nào đó, tình cảnh của bạn sẽ được cải thiện. Và 3 anh em lại có thể một tháng vài lần ngồi với nhau, ở nơi ấy, cái bàn tre ấy, chai rượu ấy và cái khung cảnh đầm ấm, vàng vọt ấy, như ngày nào đó chưa xa.

Cho đến buổi dạ tiệc nhân một kỷ niệm nho nhỏ.

Bạn đến dự, mang theo cả người phụ nữ và chiếc rơ-mooc. Ngại ngùng vì phải tiếp xúc. Khác hẳn với phong thái đính đạc và đàng hoàng vốn có, bạn kiếm môt chiếc bàn ở cuối cùng, xa nhất những cuộc tiếp xúc có thể tình cờ ập đến. Bạn ngồi đó, lặng lẽ, cam chịu và có gì đó như để nuốt hết, như để gặm nhấm nỗi đớn đau vì tự do bị tước đoạt, vì một thời oai hùng đã vĩnh viễn lùi vào dĩ vãng tự bao giờ.

Còn anh, nhìn bạn thân trong tình cảnh đó, anh chợt thấy lòng mình buồn tê tái. Và anh biết chắc một điều rằng sẽ chẳng bao giờ 3 anh em còn có thể đi với nhau được như ngày nào nữa. Nhưng thôi, biết làm sao được. Có ai dại dột sa chân mà lại dũng cảm biết được mình đang làm điều dại dột đâu cơ chứ!



33 nhận xét:

  1. Thôi anh đừng buồn. Hôm nào lại dạ tiệc như thế, anh để em và Titi cứ coi như không biết (điếc không sợ súng) ra cái bàn phía cuối cùng ấy tiếp CÁC khách giúp anh nhé, xem sự thể ra sao :)
    (bọn em người lạ, coi như tàng hình ấy mà, hì hì). Thế anh nhá :)

    Trả lờiXóa
  2. Em ko thích kiểu quản lý chồng như chị này!

    Ôi, làm đàn ông cũng thật khổ! Hazzziiii

    Trả lờiXóa
  3. Đó, ai bẩu chỉ có người nghèo khổ nào. Mất tự do như anh này là khổ nhất....
    @Lana: é chị ơi, em chỉ oánh đồn không có địch hoặc địch nhát nhát. Nghe nói địch đồn này hằm bà lằng lắm, hãi lắm chị ợ. Bênh cạnh chị em mình thiếu gì đồn oách đâu hé hé... :-P

    Trả lờiXóa
  4. Hihi, Titi ui, đấy là chị Lana muốn giúp anh Thuỵ mà. Thôi thử đi, hầm bà lằng ta có kiểu hầm bà lằng...

    Trả lờiXóa
  5. Tình hình là em rất hiểu hoàn cảnh bác ấy, cũng chẳng biết phải chia sẻ gì, híc

    Trả lờiXóa
  6. Lana: Em mà làm thế, bạn anh chắc khiếp vía! Em k thấy là hôm ấy, bạn anh ngồi co ro một chỗ, không dám tiếp xúc với ai à?

    Trả lờiXóa
  7. Nặc Danh: Thì làm đàn ông là khổ mà!

    Trả lờiXóa
  8. Titi: Đã thích đồn có địch thì sợ gì địch nào cơ chứ! Kệ đi em!

    Trả lờiXóa
  9. Đàm Hà Phú: Đúng là chẳng biết phải làm thế nào!

    Trả lờiXóa
  10. "Có ai dại dột sa chân mà lại dũng cảm biết được mình đang làm điều dại dột đâu cơ chứ!" - E thích nhất là câu này! hì hì1

    Trả lờiXóa
  11. Đọc đến câu "Vậy mà họ lại sắp sửa mất nhau, hay ít ra thì cũng mất hết tất cả những hẹn hò đẹp đẽ từ bao năm tháng đã qua. Tất cả, chỉ vì một người phụ nữ", em cứ tưởng 3 anh tranh nhau cưa đổ 1 chị cơ, hơ hơ

    Trả lờiXóa
  12. Anh ơi em té ngang cái còm của anh cho Titi nhé. Thích gì mà thích chứ ạ, chỉ là thử giúp anh chọc tổ ong xem bạn anh có giật mình tỉnh ra bắt tay bạn bè tí thôi. Chứ các vàng thì em và Titi cũng không thích bác bạn này của anh đâu ạ (sợ lắm, hị hị).

    Trả lờiXóa
  13. Biết là sẽ mất mà vẫn mất, he he. Em hỉu cảm giác của anh Thụy lòng đau như cắt nước mắt đầm đìa. Thông cảm với anh bạn ấy anh ơi, dù gì thì anh ấy cũng lựa chọn về phía hạnh phúc ròi. Anh hãy yên lòng làm lựa chọn số 2 nhé.
    Lana cho em nói leo cái này. Chị đừng chủ quan thế chứ. Nói đi nói lại, có phải đơn giản mà "người phụ nữ ấy" làm hẳn cái lồng sắt Việt Tiệp dư vậy đâu.

    Trả lờiXóa
  14. @NLVD: chị nói chuẩn đó, anh bạn ý hơi bị hay đấy, đừng có mà đùa nhé.

    Trả lờiXóa
  15. @Nga: hơi bị hay ăn thua gì? Hay vô cùng mà còn chưa ăn thua gì kia kìa hì hì...

    Đùa thôi, khi nào cô vợ cảm thấy yên tâm hơn, anh sẽ lại có bạn như ngày xưa thôi mờ :-D

    Trả lờiXóa
  16. Doc xong chot nhan ra em cung toan co tinh ban than 3 nguoi nhe,tuy nhien em happy hon o cho la bon em tuy deu da co "chiec ro-mooc" nhg ma van di la ca,choi boi thoai mai.
    Dieu chu yeu la viec cai "chiec ro-mooc" do vao dau la tuy thuoc vao minh co anh a. Chu de nguoi khac cai la "thoi roi luom oi".
    Em xin loi ca nha nhe vi may em dang bi loi phong nen ko danh co dau duoc!

    Trả lờiXóa
  17. Em thấy kể cả là bác trai ấy có dại dột sa chân mà bắt bác ấy sống phần đời còn lại khổ như con chuột chũi gặp bạn bè ko dám gặp như thế này thì cũng thật là...

    Trả lờiXóa
  18. ANH: Không phải là 3 anh tranh nhau một cô, thế mới thê thảm chứ!

    Trả lờiXóa
  19. Lana: Có gì đâu mà sợ. Kệ chứ! Hôm nào có dịp, em với Titi cứ thử nhé!

    Trả lờiXóa
  20. NLVD: Thì anh đang yên tâm với vị trí thứ 2 mà!

    Trả lờiXóa
  21. HY: Ờ, em mà nhìn thấy bác này thì còn thấy thê thảm hơn nữa. Hic

    Trả lờiXóa
  22. Vic: Phần lớn mọi người đều không bị khống chế như thế, chỉ có anh bạn anh là bị căng thẳng đén thế thôi.

    Trả lờiXóa
  23. Titi: Tin mới nhất là thôi rồi em ạ!

    Trả lờiXóa
  24. Chắc là chưa hết cách, bởi người đàn bà này khuất phục được bạn bác thì không thể tầm thường, ít nhất (làm cho chị ấy) cởi mở hơn với những người chồng mình tin yêu.
    Nhưng mà... thôi rùi à, chán nhể! :)

    Trả lờiXóa
  25. Chu Nam Cuong: Đấy là thông báo thế, còn thực tế thì chưa chắc bác ạ!

    Trả lờiXóa
  26. Ha ha...em đoán ngay khi nghe anh kể ròi mờ. Quan hệ kiểu trói buộc chằng néo ngạt thở này, tan là cái chắc :-P

    Trả lờiXóa
  27. Rịu mơ ngon lém! uống ngọt ngọt như uống si-rô ;))

    Trả lờiXóa
  28. Titi: Sao em đoán ra? Ngạt thở à? Em giỏi thế. Hôm trước lúc gọi điện, anh ấy bảo: "Tao khổ quá mày ạ! Mất hết cả tự do! Hi!". A bảo: "Cho mày chết!".

    Trả lờiXóa
  29. Lu: Lần tới em về, anh lại mời em rượu mơ si-rô nhé!

    Trả lờiXóa
  30. đoan cúi..khi đến dự 1 bủi tiêc nhân 1 kỉ niệm nho nhỏ...thì oem thấy thg "ngbạn' đó quá...a k viểt bài này ra..thì thực sự e cung k nghĩ bủi tiệc hum đó a ý là như vậy...

    Trả lờiXóa
  31. lathanhtam: Vì em mới biết anh ấy nên chưa đoán ra đó thôi em!

    Trả lờiXóa