Thứ Bảy, 18 tháng 9, 2010

GIÁM ĐỐC MẤT IPHONE



Cơ quan Nhà nước, trực thuộc một Bộ lớn, có trụ sở đóng tại Hà Nội bỗng dưng ầm ĩ về chuyện Giám đốc của họ mất cái iPhone ngay trong phòng làm việc. Nghe nói sau sự cố này, hơn 20 nhân viên của cơ quan bị hỏi cung, lăn tay… và phải cam kết, thề bồi là không lấy trộm iPhone của Sếp.

Trên các phương tiện truyền thông đại chúng, người ta phản đối quyết liệt về cách hành xử thiếu văn hóa và xúc phạm nghiêm trọng đến con người như vậy. Lại càng đáng nói hơn nữa khi chuyện này xảy ra tại một cơ quan Nhà nước đóng ngay ở Hà Nội, cái nôi của người Tràng An vốn lịch thiệp và văn minh.

Chúng ta hãy thử xem sự việc từ đầu đến cuối xem điều gì xảy ra ở đây.

Đầu tiên là Giám đốc kêu mất chiếc iPhone. Thực tế thì là tài sản của Sếp, của người cao nhất cơ quan nên mọi người dễ dàng xúc động và tin ngay lập tức. chứ bình tĩnh nghĩ lại, nhỡ Sếp không mất, mà lơ đãng bỏ quên ở đâu, hoặc đánh mất ở đâu ngoài phạm vi cơ quan thì sao?

Thêm nữa, giả sử có mất ở cơ quan thật, chắc gì người lấy đã là một trong những nhân viên ở đấy. Một cơ quan thiếu gì người ra vào và ai dám khẳng định là chiếc iPhone, nếu mất thật, thì những người đấy lại đương nhiên được coi là ngoại phạm.

Thứ nữa là tại sao lại đi lăn tăn, hỏi cung (dùng từ này thì hơi nặng nhưng thực tế là đúng như thế) tất cả mọi nhân viên trong cơ quan. Chúng ta đều biết, lăn tay chỉ được quy định khi làm Chứng minh thư mà thôi. Ngoài ra, nó không được sử dụng để làm gì hết.

Hơn thế nữa, ai cũng biết là luật pháp của bất kỳ một quốc gia nào cũng đều thể hiện điều “một người dân chỉ được coi là có tội khi cơ quan luật pháp chứng minh được họ có tội, còn bản thân họ thì không bao giờ phải tự chứng minh là mình vô tội”.

Tôi còn nhớ, hồi làm việc ở cơ quan cũ, do cán bộ nhân viên cứ vô ý thức, để xe đạp, xe máy không đúng nơi quy định. Lâu lâu có người mất xe là cả cơ quan om xòm. Nghi kỵ lẫn nhau. Đổ thừa trách nhiệm cho nhau… Vì thế, Sếp tôi quy định rằng ai làm mất xe đạp, bị phạt 500 ngàn VND, xe máy phạt 2,5 triệu VND vì tội có của mà không biết giữ, gây mất đoàn kết nội bộ. Tất nhiên, cơ quan vẫn báo công an truy tìm thủ phạm lấy lại của đã mất trả cho người bị hại.

Với tinh thần đấy, tôi cứ băn khoăn tự hỏi tại sao chỉ vì một cái iPhone bị mất mà Giám đốc ở đấy lại có cách hành xử với nhân viên của mình như vậy nhỉ?

Và quan trọng hơn, đã ai kiểm điểm Giám đốc về trách nhiệm bảo quản tài sản của mình chưa nhỉ? Tài sản của mình mà còn không biết giữ thì làm sao giữ được tài sản cho cơ quan, cho Nhà nước đây?



23 nhận xét:

  1. Gởi cho Entry trước về chuyên xác nhận nghèo!
    http://vietnamnet.vn/xahoi/201009/Nguoi-ngheo-buc-xuc-dung-ngoai-nha-thu-nhap-thap--936158/

    Trả lờiXóa
  2. Hà hà, bác Thụy cập nhật thời sự nhanh quá. Cái vụ ầm ĩ này chứng tỏ 1 điều, người VN mình kém hiểu biết về luật pháp quá. Nếu ai cũng biết “một người dân chỉ được coi là có tội khi cơ quan luật pháp chứng minh được họ có tội, còn bản thân họ thì không bao giờ phải tự chứng minh là mình vô tội”, thì bà giám đốc này đâu có cớ để chà đạp nhân viên như vậy. Qua đây cũng nhận định thêm một điều, cấp quản lý mà văn hóa kém quá.

    Trả lờiXóa
  3. Chắc cái Iphone này có mấy thứ tin tức cần giấu của sếp thì mới ầm ĩ đến mức ấy thôi anh Th. ơi.

    Trả lờiXóa
  4. Ông sếp này thật lạm quyền và coi thường quá thể nhân viên dưới quyền. Còn những người chịu đồng ý lăn tay thì coi thường chính bản thân mình.

    Trả lờiXóa
  5. Anh VMC comt rất xác đáng. Vụ này chứng tỏ cả cơ quan ấy chả ra làm sao :-(

    Trả lờiXóa
  6. X30: Cám ơn bác! Tôi cũng đã xem cái này. Chán nhỉ?

    Trả lờiXóa
  7. rita: Định không viết gì về việc này cơ. Nhưng chán quá, càng nghĩ càng thấy bực mình và buồn cười. Một cái iPhone mà ầm ĩ hết cả cơ quan Bộ.

    Trả lờiXóa
  8. VMC: Nói thêm điều này để em bất ngờ luôn. Bà Sếp chứ không phải ông Sếp. Thế mới ghê chứ!

    Trả lờiXóa
  9. Titi: Cơ quan ấy, về cái name thì rất là hoành tráng đấy em ạ! Chịu trách nhiệm các hoạt động xúc tiến thương mại cho cả một Bộ đấy!

    Trả lờiXóa
  10. Hihi, có khi cái iphone ấy là tài sản của nhà nước (tiền của cơ quan mua cho sếp) nên khi bị mất sếp phải có trách nhiệm tìm ra người chịu trách nhiệm thay mình chứ :D
    Nhưng quả thật cách xử lý như vậy vô văn hóa, vô nhân tình quá!

    Trả lờiXóa
  11. Đúng thật là chả ra làm sao. Ông sếp thì quá coi thường nhân viên, nhân viên dì quá dúm dó, nên mới thành ra như vậy.

    Trả lờiXóa
  12. Em nhớ lại có lần mở cửa phòng mình ở cơ quan rồi chạy lung tung, quên đóng trong vài phút. Sau đó quay lại và cần gọi di động cho một người bạn và không tìm thấy điện thaọi của mình đâu. Em cũng chạy đôn chạy đáo tìm tòi hỏi han một lúc, nhưng rồi sau tĩnh tâm nghĩ lại thì nhớ ra rằng trước lúc rời taxi, mình đã nghiêng cái túi để lách ra mở cửa xe trong khi túi vẫn còn mở, mà điện thoại thì lang thang trong đó. Vậy là thôi không tìm kiếm loạn xị ngậu nữa anh ạ.
    Em thích cái còm của bạn VMC. Tuy nhiên, người VN mình hay sống vì những nhận xét của người khác về mình nên nếu không chịu lăn tay khéo lại sợ mọi người nghi cho mình ăn trộm đồ của Sếp. Rồi thì chết với Sếp.
    Công nhận là đáng phiền muộn thật.

    Trả lờiXóa
  13. Có khi nhân viên họ mà không chịu lăn tay thì cũng không trụ lại được ấy anh. Mà em nghĩ chắc tin này lan ra ngoài cũng là vì có nhân viên lăn tay vì bị ép, nhưng tâm không chịu nhục nên mới lan ra công luận.

    Hôm nay em đọc blog của anh mới biết cái tin này. Đi làm ở những chỗ này chắc em stress quá à.

    Trả lờiXóa
  14. Lana: Bà Sếp em ạ! Bà Sếp mà làm được thế mới siêu chứ!

    Trả lờiXóa
  15. Vhlinh: Đúng thế! Lúc ấy mà không chịu lăn tay, có khi cả cơ quan Bộ người ta xì xào ấy chứ!

    Trả lờiXóa
  16. like2chat: Cơ quan Bộ cơ mà, thế nào chẳng có bạn nào đó là con cái cán bộ nhân viên trong Bộ, về nói với bố mẹ, họ mới làm ầm ĩ lên chứ em!

    Trả lờiXóa
  17. Bà nào ngu thế mờ cũng được làm boss vậy anh? có mua chức ko zậy? có cái phone mà xử ko xong thì dìa nhà đi chợ nấu cơm đi. Đờn bà tè ko qua ngọn cỏ cứ lanh chanh...

    Trả lờiXóa
  18. Em lại nghĩ do nhân viên dưới cấp (trưởng phòng hành chính chẳng hạn)ra lệnh này :P
    Chứ bà ý mà xử lý thế thì không còn gì để nói nữa ạ :D

    Trả lờiXóa
  19. NHA MOC MIT: Bà ấy đấy em ạ! Lúc sự việc ầm ĩ lên, bà ấy trần tình mãi mà!

    Trả lờiXóa
  20. không hiểu tại sao bà này lên được giám đốc, chắc phải mất nhiều tiền lắm.Cơ quan này cần có cuộc họp xem xet đạo đức bà này, nhân quyền người lao động ở đâu, khổ thân những người dưới quyền bà này....

    Trả lờiXóa
  21. Ông này mà đáng làm sếp gì, chỉ đáng sếp dách(vách)thui, haha

    Trả lờiXóa