Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2010
HAI SẮC HOA TIGON 5
HAI SẮC HOA TI-GÔN
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà trên mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát
Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: Hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi!
Thuở đó nào tôi đã biết gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy!
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Từ bấy thu rồi, thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái tình lạnh lẽo của chồng tôi
Và từng thu chết, từng thu chết!
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Những bông, tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
Người ấy sang sông vẫn ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tự nhiên bác làm một lèo 5 bài về Tigon. Lần sau gộp lại làm 2 cái là cùng thôi bác ạ. Văn thơ thời buổi này, lại còn dài lê thê, đọc mệt lắm. Bác cứ kể các chuyện của bác là hay nhất. Cái kỳ án "Tigon" này cũ quá rồi.
Trả lờiXóaVMC: Hì, bài này có sẵn mà. Sau khi đọc một loạt các cuốn Nhân Chứng Một Thời Đại của Nguyễn Vĩ, T TKh là ai của Thanh Châu... và một lô tài liệu nữa. OK em, nên thành 2 bài thôi. Mà thơ văn anh đã bỏ nhiều, nếu không còn nhiều nữa. Hic!
Trả lờiXóaAnh ơi cái nghi án này mãi mãi là nghi án. Hai sắc hoa tigon có phải là câu chuyện tình của Thâm Tâm - Nguyễn Tuấn Trình chỉ là một giả thuyết bên cạnh giả thuyết khác rằng đó là câu chuyện tình của nhà văn Thanh Châu với Trần thị Vân Chung. Những người liên quan đến câu chuyện này giờ đã về thiên cổ hoặc mãi mãi không tiết lộ điều gì nên nghi án sẽ mãi không có câu trả lời chính xác.
Trả lờiXóaEm đọc thấy câu chuyện này sắp lên phim đấy.
Lana: Anh cũng có thấy tin về việc định làm phim về giai thoại này. Tự nhiên băn khoăn em ạ! Để yên đấy thì hay, làm thành phim, có khi lại dở ấy chứ! Hic
Trả lờiXóaVâng, ko bít lên phim có đc hay ko anh nhỉ! Ngày xưa sinh viên tụi em thích bài này lắm í. Lần đầu tiên nghe cứ mắt tròn mắt dẹt rùi chép ngay vào sổ thơ. Một thời mộng mơ với bài thơ này. Cũng băn khoăn về chuyện tác giả của nó nhưng bây giờ mới có dịp biết nhiều giai thoại đến vậy ạ.
Trả lờiXóaScarlet: Bài này có vài câu xuất sắc. Còn lại thì theo anh là hơi sến. Hì! Có nhạc sĩ đã phổ nhạc cho bài này. Nghe cũng khá hay!
Trả lờiXóaBài này em mê từ hồi còn trẻ con..mới lớn.
Trả lờiXóaHèn chi:
..Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
Người ấy sang sông vẫn ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
Người ấy buồn mất 12 năm rồi cũng..sang ngang...hjc..hjc..mối tình đầu của tôi ơi!
Bùi Duy Anh: Chia sẻ với bạn cảm xúc của sự mất mát!
Trả lờiXóa